Nhớ La
Vang, Ngày mưa gần Noel,
Chiều hành quân băng qua đồi La Vang
con đường lầy đất đỏ
nát bằm dấu vết xe tăng
lăn phăn mưa phùn tháng chạp
lau sậy hoang vu trên đồi lộng gió
chắc lạnh lắm hai hàng tượng đá
im lìm dáng đứng trơ vơ
dãi gió dầm mưa
thân thể xước trầy bao vết đạn!
Vào thánh địa, ôi điêu tàn đổ nát!
tượng chúa gãy lìa
thánh giá vẹo xiêu
cây đa đìu hiu
cúi che lùm cỏ dại
mưa còn mưa mãi...
một nỗi buồn chiến tranh
mơ hồ hồi chuông ngân
tiếng cầu kinh giữa trời vô vọng
chiều nay...
Hốt nhiên,
tiếng con hoẵng con mang kêu / tác bìa rừng
từ mạn Tích Tường, Như Lệ
hiểm nguy đang chực chờ phía trước
Lệnh tiến quân nhanh
về hướng dòng sông
(dòng sông chảy mồ hôi của đá)*
La Vang ơi, xin từ giã
Ngoái lại tôi nhìn
thánh đường hoang phế điêu linh…
Ngày mai dự Lễ Giáng Sinh
có hồn Tử Sĩ tắm mình dưới mưa…
quanghà
*sông
Thạch Hãn, Quảng Trị
_._,_._,_
No comments:
Post a Comment