Showing posts with label -Thơ. Show all posts
Showing posts with label -Thơ. Show all posts

Sunday, March 9, 2025

EM LÀ... (THƠ- ĐỖ CHIÊU ĐỨC/ LA TUẤN DZŨNG- PHỔ NHẠC)

 




Nhân kỷ niệm 40 năm ngày cưới 12-17-1974 - 12-17-2014.

 Đỗ Chiêu Đức có làm bài thơ tặng cho "Bà Xã". 

Xin được chia xẻ cùng tất cả thân bằng quyến thuộc bài thơ nầy...
   (Bài thơ nầy đã được nhạc sĩ La Tuấn Dzũng phổ nhạc, ca sĩ Khánh Duy hát, bên dưới)

     EM LÀ....

         Inline imageInline imageInline image

                                                           Em là tặng phẩm từ trời
                                                      Và là Bà Xã tuyệt vời của anh !


Em là cô bé hiền hòa
Mi thanh mục tú miệng hoa mỉm cười
Anh là thầy giáo đôi mươi
Văn hay chữ tốt sánh đôi vợ chồng !


Ba sinh hương lửa tự bao giờ
Nguyệt Lão an bày chuyện tóc tơ
Bảy năm trước đó cô trò nhỏ
Bỗng chốc trở thành nội tướng to


Cũng chẳng yêu thơ, chẳng thích từ
Học hành lơ láo , ghét văn thơ
Lấy phải trượng phu là thầy giáo
Học trò lớn nhỏ gọi bằng " Cô " !

Em là... Cô giáo không lên lớp....

Tiểu học, học trò gọi " Thầy, cô "
Dù không lên lớp vẫn...Cô...Cô !...
Trung học lên ngay thành " Bà giáo "
Công danh vùn vụt khỏi mong chờ !

Thỉnh giảng mời thầy lên Đại học
" Bà giáo " giờ thêm một chữ " sư "
" Bà giáo Sư " chưa xong Trung học

Sinh viên Đại học vẫn..." Chào Cô " !

Em là... Tặng phẩm của Trời !...

Một nửa ai kia khéo tuyệt vời
Nửa nầy gặp phải sánh thành đôi
Nội tướng chu toàn gia thất nội
Tướng phu giáo tử bấy năm trời (1)

Cũng chẳng thanh mai, không trúc mã
Xướng tùy phu phụ bấy nhiêu niên
Bách thế tu lai đồng thuyền độ
Vạn thế tu lai cộng chẩm miên ! (2)

Bình thủy tương phùng còn vương vấn
Huống hồ hôm sớm ngụ chung nhà
Nhựt cửu sinh tình, tình sinh nghĩa

Nghĩa tình vấn vít khó rời xa !... (3)

Tặng em ... Mẹ hát câu ru võng
Vẳng mãi bên tai giọng thiết tha...
Ầu ơ !.... Cây da trước miểu...
Cây da trước miểu, ai biểu cây da tàn...
Bao nhiêu lá rụng... ờ....
Bao nhiêu lá rụng, anh thương nàng... bấy nhiêu !


Em là... nội tướng tuyệt vời !
Trời sai đem xuống tặng người hữu duyên
Số anh lận đận truân chuyên
Cho nên vướng phải cái duyên tơ hồng !


Cũng chẳng mi cong, chẳng má hồng
Em là gạo lức mặn nồng ngon cơm
Cùng chồng lặn lội nuôi con
Thân cò chẳng quản lên non xuống ghềnh


Một mình cô khổ lênh đênh (4)
Nuôi chồng cải tạo buồn tênh tháng ngày
Trông đàn con trẻ hôm mai
Miếng ăn miếng mặc không ngày nghỉ ngơi
Em là...Từ mẫu tuyệt vời !....

..............................................................

Lặng lẽ thời gian vẫn cứ trôi
Mấy mươi năm cũ thoáng qua rồi !
Hiện hữu an bày là hạnh phúc
Em là tất cả của riêng tôi !

Xưa kia...
Em là vưu vật trên đời
Và là bà xã tuyệt vời của anh !
Nay thì...
Em là nội tướng trị an
Và là Tổ Mẫu của đàn cháu thơ ! ( 5).

                                                      2014

Chú thích :
(1). Tướng phu giáo tử 
相夫教子: Là giúp đỡ khuyến khích ủng hộ chồng trong sự nghiệp và nuôi dạy con cái. Chữ TƯỚNG nầy là support trong tiếng Anh, tiếng Việt không có từ chính xác để dịch. Nó là chữ Tướng trong từ Thừa Tướng đó !.
(2). Bách thế tu lai đồng thuyền độ, Vạn thế tu lai cộng chẩm miên. 
百世修來同船渡,萬世修來共枕眠: Nghĩa là Cùng tu với nhau một trăm kiếp mới đi được chung thuyền với nhau ( đồng hội đồng thuyền ). Cùng tu với nhau một vạn kiếp mới ngủ chung gối với nhau được ( mới nên duyên chồng vợ ). Đây là câu nói trong TĂNG QUẢNG HIỀN VĂN nhằm khuyên ta nên trân trọng tình vợ chồng vì khó khăn lắm mới đến với nhau được.
(3). Bình thủy tương phùng 
萍水相逢: Là Bèo nước gặp nhau, chỉ sự gặp gỡ tình cờ, hời hợt, không hẹn trước, xong rồi thì mỗi người một nơi, như bèo và nước mặc ai nấy trôi nấy chảy.
(4). Cô khổ lênh đênh : Là nói trại của thành ngữ Cô khổ linh đinh 
孤苦伶仃: Cô đơn sầu khổ lẻ loi trơ trọi có một mình.

(5). Tổ Mẫu 祖母: Là Bà Nội. Đúng ra chỉ có nghĩa là Bà mà thôi. Nhưng Bà mà ở chung nhà thì thường là Bà Nội. Còn Bà ngoại thì thêm một chữ Ngoại nữa là : Ngoại Tổ Mẫu.

https://lyric.tkaraoke.com/39401/em_la.html

Em Là

Tác giả: La Tuấn Dzũng & Đỗ Chiêu Đức

XƯA KIA.



THẮP THÊM NÉN NHANG NỮA (THƠ- THÁI BÁ TÂN)

 



THẮP THÊM NÉN NHANG NỮA


Suốt mấy ngày đài báo
Ca ngợi không tiếc lời
Phụ nữ Việt trung hậu,
Đảm đang và tuyệt vời.
 
Hàng triệu người phụ nữ
Mất con và mất chồng.
Đau và thật vĩ đại.
Tổ Quốc luôn ghi công.
 
Ừ, đau và vĩ đại.
Nhân mồng Tám tháng Ba,
Thắp nén hương, cung kính
Nhớ các cô, các bà.
 
Và rồi, như điện giật,
Sắc như lưỡi dao lam
Cứa vào tim, chợt nhớ
Người phụ nữ Miền Nam.
 
Tức là vợ, là mẹ
Của người lính Cộng Hòa
Ở bên kia chiến tuyến,
Cũng phụ nữ nước ta.
 
Có thể họ cũng có
Nhiều Mẹ thứ anh hùng.
Mất người thân, chắc họ
Cũng đau xót vô cùng.
 
Mà sao đài và báo
Không có một lời nào
Về cái đau của họ?
Không một lời, vì sao?
 
Họ cũng là người Việt,
Những người tốt, hiền lành
Phải điêu đứng khổ sở
Vì nó, vì chiến tranh.
 
Thắp thêm nén hương nữa
Nhớ các cô, các bà,
Những người vợ, người mẹ
Của Việt Nam Cộng Hòa.
 
Thái Bá Tân

Friday, March 7, 2025

EM VỀ AN HẠ (THƠ- THIẾU KHANH)

 


tranh Lương Tín Đức


EM VỀ AN HẠ

“Ngồi lâu em sợ người ta nói…”
Đôi má hồng lên vẻ thẹn thùng
Anh hỏi gì đâu thêm bối rối:
“Em về biết có nhớ ai không?”

*

Em về tà áo bay nhè nhẹ
Cỏ dưới chân em cũng hữu tình
Nắng lợt chiều im rơi bóng lẻ
Cầu tre lắt lẻo bước chênh vênh.

*

Em về xa dưới Cầu An Hạ
Lất phất ven đường mía trổ bông
Vườn khóm trông theo nhiều mắt quá
Khói chiều vương vấn ngọn tầm vông.

*

Anh – gã giang hồ mang nghiệp lính
Trên đường chinh chiến tới quê em
Ở đây heo hút đồng mông quạnh
Mấy khóm nhà tranh thở khói hiền.

*

Em mới ra trường – cô giáo mới
Học trò mấy đứa mặt hiền khô.
“Em về An Hạ - “an” gì nổi!
Thôi hỏi làm chi chuyện hải hồ!”

*

Nói giỡn vậy mà em cũng giận
Tan trường nghiêng nón bỏ về luôn
Phất phơ tà áo trên đường ruộng
Ôi dễ thương chưa - chút lẫy hờn!

Đức Hòa, 12/1965

(Nghìn Xưa Để Lại)

HÀ NỘI 36 PHỐ PHƯỜNG (THƠ- NGUYỄN VẠN THẮNG)

 



HÀ NỘI 36 PHỐ PHƯỜNG

 
Em Hà Nội cho tình tôi ngóng đợi
Để Hàng Đường réo gọi bước tình nhân
Hồn lãng quên theo nhịp khúc Hàng Đàn
Bên Hàng Guốc Thu về vui gõ nhịp

Anh liếc nhẹ nhìn cô hàng ngủ thiếp
Hàng Nón nghiêng che ánh mắt dại khờ
Bên Hàng Khay anh viết vội bài thơ
Tình thơ viết điệu buồn như xa vắng

Em có biết Hàng Bồ chiều nhạt nắng
Bên Hàng Gai, Hàng Thiếc giọt mưa về
Hàng 
Ngang chờ khách lạ ghé buồn ghê
Hàng 
Bông vắng tiếng chào cô em nhỏ

Anh lúng túng bên hàng Hài bỡ ngỡ
Phố Hàng Giầy anh tìm dấu chân quen
Qua Hàng Bát nhưng hoài chẳng thấy em
Đành quay gót về ngang qua Hàng Giấy

Chân bước mõi bên Hàng The ái ngại
Hàng Vôi chờ em ghé đến Hàng Da
Để hai ta chung bước ghé Hàng Gà
Anh đã bảo: "
Đừng đi qua Hàng Mắm"

Em giận dỗi cúi đầu trong im lặng ...
Hà Nội xưa ngày ấy thuở hẹn hò
Vương vấn buồn kỷ niệm tuổi ngây thơ
Cho tình mãi ru hồn anh ngây dại

Nguyễn Vạn Thắng

Thursday, March 6, 2025

ÁO TÍM NGÀY XƯA (THƠ- NGUYỄN VẠN THẮNG)

 


ÁO TÍM NGÀY XƯA
 

Áo tím xa rồi tuổi ô mai
Những chiều d
ạo phố lá me bay
Hàng cây nghiêng ngã, con đường vắng 
Giọt nắng rơi buồn em có hay 
 
Còn đâu kỷ niệm chiều mưa ngâu
Áo tím nhẹ vư
ơng mắt lệ sầu
Lối cũ đi về mưa rớt nhẹ
Còn đâu giây phút thuở bên nhau
 
Xa rồi áo tím chuỗi ngày xưa
Giây phút bên nhau giỡn với đùa
Ngôi giáo đường xưa chung khấn nguyện
Thương về dĩ vãng một chiều mưa
 
Nhỏ buồn mắt lệ ướt hoen mi
Áo tím năm xưa tuổi dậy thì
Những lúc cùng em trên phố nhỏ
Tình giờ phai nhạt bước chân đi
 
Tìm đến bên người áo tím xưa
Sầu dâng nỗi nhớ mấy cho vừa
Phố buồn lặng lẽ mình tôi bước
Nhìn lá me bay để gọi đùa
 
Anh viết lời tình yêu dấu xưa
Cho vơi niềm nhớ những chiều mưa
Bên em kỷ niệm còn ôm ấp
Hay đã quên rồi buổi đón đưa

Nếu biết tình nay đã lỡ làng
Em cùng người ấy bước sang ngang
Cho tim khô héo sầu vương vấn
Áo tím còn đâu hình bóng nàng ...

Nguyễn Vạn Thắng
 

Wednesday, March 5, 2025

LỆ-CHÂU (THƠ- THANH THANH)

  


  LỆ-CHÂU

 

Đã  mấy  xuân  rồi,  hả  bể dâu ?
Những hình bóng cũ nay về đâu ?
Có  ai  đốt  lại  lò  hương  ấy
Mà nhớ vô cùng, hỡi Lệ-Châu !

 

Ta nhớ em như nhớ tháng ba*:
Ngày giờ có đó, nghĩ không ra!
Chính ta chẳng hiểu mơ hay tỉnh;
Ta  ở  đây  mà  nhớ  chính  ta!

(*) 29/03/1975: Đà Nẵng (thủ-phủ Miền Trung) thất-thủ.

 

Ta  nhớ  ta  là  một  tiếng  im,
Con thuyền không bến, máu không tim,
Không hoa cho một làn hương quyện,
Không tổ nương nhờ một cánh chim!

 

Ta có đầu ta – một thánh-thư:
Biết đường, đâu ngại ngã ba, tư!
Lòng ta có lửa mà không bếp,
Như thiếu trùng-dương cho hải-ngư!

 

Thiếu một thần-giao, một cảm-thông;
Đời không tri-kỷ, không tâm-đồng;
Bơ-vơ như trận kình+nghê-chiến:
Biển cả tung-hoành một lão-ông!

 

Rồi bỗng đâu đây giữa gió khơi
Có em bỗng gọi, có ta "ơi!"
Thuyền như nhắm bến, chim tìm tổ,
Đêm muốn hừng đông, hận muốn vơi ...

 

Em đến – gần mà như muôn trùng,
Không tên, không lấy cả hình-dung...
Nhưng em đã đến, bằng xương thịt,
Đã  sưởi  lòng  ta ...  ấm  lạ-lùng!

 

Em  có  là  tiên... hay  là... ma
Thì  em  cũng  đã  có  yêu  ta!
Tình em là một nguồn thi-hứng:
Bút rỉ mười năm... lại nở hoa!

 

Em đã theo ta mỗi bước chân,
Hòa trong hơi thở, nhập trong gân!
Có em là bạn... nên từ đó
Ta có niềm vui tự bản-thân...

 

Nhưng, bỗng tư bề nổi bão đêm:
Kình-ngư còn lại bộ xương lem!
Đất thành hoang đảo! dân thành rợ!
Ngư-phủ vào tù, lạc dấu em..

.

Nỗi nước khôn khuây, lại nỗi nhà,
Nỗi mình khắc-khoải một mình ta!
Bao nhiêu kỷ-niệm vào tro bụi
Như những kê vàng, quá-khứ xa ...

 

Ôi! Những ngày xanh, những ước mơ
Tan như ảo-ảnh mống trời mưa!
Thời-gian liệm lấp vào quên-lãng
Những mộng vàng son hóa mộng hờ!

 

Rồi có hôm nào như hôm nay:
Gió nào gợn sóng, lá nào bay ...
Cho ta gợi lại trong tâm-tưởng
Một thoáng ân-tình, thoáng rượu say ...

 

                       Trại Kho Đạn (Đà Nẵng), 1980-81

                               THANH-THANH

Thanh-Thanh.com

https://en.wikipedia.org/wiki/Le_Xuan_Nhuan

GẶP LẠI BẠN XƯA THƠ- HẠ THÁI)

 


GẶP LẠI BẠN XƯA


Năm tháng trôi qua người một ngã
có bao giờ dám nghĩ sẽ gặp nhau
ngọn gió nào chiều nay cũng lạ
thổi về đây một buổi quây quần


Chuyện học hành, quân trường chiến tuyến
nhớ nhau từ quen biết tuổi tóc xanh
soi lên kiếng nay đứa nào cũng bạc tóc
mắt đeo tròng hàm đã thiếu răng

Mừng quý lắm với nụ cười méo mó

hỏi bạn xưa đứa mất đứa còn
qua cuộc trần vô vàn thảm khốc
đổi thay thời lắm nỗi gian truân

Nay tất cả đồng hành lên tám bó *
cuộc nhân sinh nhận đủ th sang hèn
gặp lại đây quây quần ta đánh chén
biết đâu còn tái ngộ được lần thêm.

 

Hạ Thái
11/2019

 


TIẾC THẦM MÙA XUÂN (THƠ- HUỲNH LIỄU NGẠN)

 


                                                                    tranh Trần Phương Ly


TIẾC THẦM MÙA XUÂN

anh đi ngang ruộng lúa
nhà em ở đầu kia
có cây chanh cây bưởi
có hồ cá lia thia

có bóng tre trước ngõ
có giậu tím giàn leo
vài con chim se sẻ
trong lùm nhảy thèo leo

có chiếc võng lắc leo
em nằm nghiêng mớ ngủ
con mèo đưa chân khèo
hai bờ vai ủ rủ

nhà em có bụi chuối
có lu nước giếng đầy
anh thường hay xin uống
thấy đôi tay em gầy

anh đi ngang mỗi ngày
con chó quen không sủa
em lớn lên từng ngày
rồi biệt tăm muôn thuở

con đường mòn đã hẹp
đâu còn bướm với hoa
để mỗi mùa xuân đến
lại tiếc thầm ngày qua.

28.1.2025

Tuesday, March 4, 2025

TIỄN NGƯỜI ĐI (BẰNG SƠN)

 

 


Tiễn Người Đi

 

🍂🍂🍂🍂🍂🍂🍂🍂🍂🍂🍂🍂

 

Mi ngấn lệ long lanh đôi mắt Phượng

Tiễn người đi lặng lẽ một chiều đông

Nát tình ta rụng vỡ trái tim lòng

Bao ngày tháng gối chăn giờ đã cạn

 

Đêm dần xuống bên ngoài vầng trăng sáng

Nhớ ngày xưa tha thiết mộng ban đầu

Se tơ hồng nguyện kết tóc dài lâu

Nay cách biệt còn chăng là nổi nhớ

 

Còn ai để ngồi nghe em than thở

Những lúc buồn mắt nhỏ giọt mưa sa

Khi thu về ai sẽ cất lời ca

Ru em ngủ mùa lá vàng xao xuyến

 

Thôi khép lại trang thư tình quyến luyến

Dấu men sầu vào tận đáy lòng ta

Ôm nhớ nhung bao kỷ niệm ngọc ngà

Chôn ký ức tình mình theo mây khói

 

🍂🍂🍂🍂🍂🍂🍂🍂🍂🍂

 

Bằng Sơn