Dĩ Vãng Một Lần Yêu
Có bao giờ em hỏi chiếc lá vàng
Sao cứ vẫn theo dòng đời bay mãi
Mang nổi nhớ vần thơ còn vương lại
Tháng ngày qua rụng vỡ trái tim sầu
Có bao giờ em hỏi bởi từ đâu
Dòng lệ thắm nhạt nhoà trên đôi má
Người thật khóc trong vòng tay xa lạ
Hay chỉ là màn kịch cố tròn vai
Dẫu thế nào thì cũng đã phôi phai
Lời tình phụ năm nào như men đắng
Bài thơ cũ theo lá vàng câm lặng
Đã khô dần dĩ vãng trái tim đau
Trao một lần làn hơi ấm cho nhau
Nghe thổn thức trái tim cùng chung nhịp
Lỡ ngày mai xa cách vì duyên kiếp
Cũng gọi là dĩ vãng một lần yêu
Dĩ Vãng Một Lần Yêu
Bằng Sơn
No comments:
Post a Comment